Nhưng mà, Diệp Huyền Tần ngăn cản độc lang. Loại hàng nhỏ này Diệp Huyền Tần đã thu xếp ổn thỏa công dụng của gã.
Trước mắt thấy một đám người xông vào, Âm Tam Nhi càng thêm sợ hãi.
Gã quét mắt nhìn mọi người, cuối cùng dừng mắt trên người Sát lang.
Tiếp đó, cả người run run, giọng nói cũng run rẩy: “Tướng… Tướng quân thủ đô… Ngài là Tướng quân thủ đô?”
Điều này khiến cho mọi người có chút ngoài ý muốn.
Không nghĩ đến mặt hàng nhỏ lại quen biết Tướng quân thủ đô, Sát Lang.
Sát Lang cẩn thận quan sát Âm Tam Nhi: “Mày là ai, sao lại quen biết tao?”
Sau khi Sát Lang thừa nhận mình là Tướng quân thủ đô xong, Âm Tam Nhi càng sợ hãi hơn, lập tức gào khóc tại chỗ, quỳ xuống trước mặt Sát Lang.
“Cầu xin Tướng quân thủ đô tha mạng, Tướng quân thủ đô tha mạng, tôi sai rồi, tôi biết lỗi rồi.”
Tất cả mọi người ngờ vực nhìn Sát Lang: “Đây là lính anh mang ra ngoài sao?”
Trên thực tế lúc này Sát Lang cũng có chút mờ mịt, anh vắt hết óc cũng không nhớ ra được là bản thân đã gặp qua Âm Tam Nhi.
Anh hỏi lại: “Mày làm sao biết được tao?”
Âm Tam Nhi vội vàng đáp: “Ba năm trước, tôi đã từng ra sức cho Tướng quân thủ đô, làm trưởng quân đoàn dưới trướng của ngài.’
“Tôi đã từng thấy phong thái của ngài lúc ở lễ nghi thức duyệt binh.
Đệt!
Sát Lang đột nhiên giận dữ, lấy ra phi kiếm: “Con mẹ nó mày còn đúng thật là lính của tao.’
“Mặt mũi ông đây đều bị mày ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089644/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.