Âm Tam Nhi trợn tròn mắt.
Đây là tình huống gì?
Là tình huống đặc biệt gì cơ chứ?
Sao lại có cảm giác như bị núi lớn áp chế gắt gao, không có cách nào cử động được?
Nhưng xung quanh vẫn còn không khí mà, hơn nữa đây là phòng ngủ, sao có thể có núi.
Mới sáng sớm gặp quỷ rồi.
Gã run rẩy nhìn về hướng Diệp Huyền Tần, lại phát hiện anh cũng đang nhìn mình cười gần.
Là anh ta giở trò quỷ sao?
Sao anh ta có thể mạnh đến như vậy?
Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Nói tạo biết, ai là người sai sử mày giết tao.”
Thanh âm của Âm Tam Nhi cực kỳ run rẩy: “Anh… sao anh có thể làm được?’
“Tôi đang bị làm sao?”
Diệp Huyền Tần nói: “Mau trả lời câu hỏi của tao.’
“Còn dám phí lời, tao đem mày quăng ra ngoài cửa sổ”
Âm Tam Nhi hoảng sợ: “Tôi… tôi không biết.’
“Lúc đối phương cùng tôi giao dịch vẫn luôn đeo mặt nạ, tôi thật sự không biết.”
Chà!
Diệp Huyền Tần thở dài nói: “Nếu như mày đã muốn chết thì tạo thành toàn cho mày.”
Nói xong, anh điều khiển khí kình thực thể hóa, quấn Âm Tam Nhi “bay” về hướng cửa sổ. Cuối cùng, thân thể Âm Tam Nhi vẫn lơ lửng bên ngoài cửa sổ, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Đáng thương cho Âm Tam Nhi, ngay cả cử động một chút cũng không được, chỉ có thể nhìn chằm chằm mặt đất cách mình trăm mét.
Gã thật sự bị dọa sợ đến choáng váng.
Chủ tử của gã là Dương Vạn Minh có chứng sợ độ cao rất nghiêm trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089643/chuong-1844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.