Anh Hùng: “Bây giờ chỉ lo rằng tên nhãi kia sợ chúng ta trả thù, sớm đã chạy trốn rồi.
“Không đâu” Công tử bột nói: “Tôi hiểu tên nhãi kia, đến chết vẫn sĩ diện, chắc chắn sẽ không bỏ lại cô em vợ mà tự mình chạy trốn”
“Hơn nữa, cứ coi như là hẳn chạy trốn, trong khoảng thời gian ngắn như thế có thể chạy đi đâu trốn? Chỉ cần còn ở trên đất Đông Sa, dù tôi có phải đào ba thước đất cùng phải tìm được anh tai”
Đi!
Anh Hùng nhặt lên một thanh đao, liền đi về phía cao ốc của tập đoàn Vũ Minh.
Công tử bột vội vàng hô: “Anh Hùng, cống tôi với, tôi không động đậy được”
“Tôi… tôi hai chân chắc là gãy xương rồi”
Mẹ ki Một tên đàn em bỗng nhiên cả kinh kêu Cậu chủ Lâm, cậu xem chân cậu…”
Công tử bột cúi đầu liếc mắt nhìn xuống chân mình, lập tức gào lên một tiếng thảm thiết, con mắt đảo quanh một vòng, hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.
Ở chỗ đầu gối của anh ta lòi ra một cái xương gấy.
Xương gấy trắng hếu, trông thấy mà rùng mình!
Tận mắt nhìn thấy xương gấy từ da thịt chui ra ngoài, đối với những người quen sống trong nhung lụa như cậu chủ công tử bột mà nói, thực sự quá là tàn khốc, quá máu tanh.
Hắn chịu nổi mới là lạ.
Mấy tên côn đồ liền bị cảnh này dọa cho rùng mình, da đầu tê rần.
Anh Hùng mở miệng mắng một câu: “Mẹ kiếp, mẹ nó mày nhắc nhở cậu ấy làm gì”
“Nhanh chóng cho người hô hấp cho cậu ta đi”
€ó tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089627/chuong-1828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.