Không lâu sau đó, một người đàn ông lưng hùm vai gấu cao to cùng với mười tên đàn em đăng đăng sát khí đi tới.
Nhóm người này mỗi người trong tay đều cầm côn bổng, thậm chí cả đao kiếm, thật là uy phong bá đạo.
Người đàn ông dẫn đầu chắc hẳn là “anh Hùng” mà công tử bột luôn nhắc trong miệng.
Anh Hùng đi đến trước mặt công tử bột: “Cậu chủ, xử ai?”
Vừa đi đến đã hỏi “xử ai”, không phải là phách lối bình thường.
Ngón tay công tử bột chỉ vào Diệp Huyền Tần: “Anh Hùng, chính anh ta đã đánh tôi”
“Mẹ kiếp, tôi là con trai cả của Lâm Vũ Minh nhà giàu nhất Đông Sa, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ phải chịu qua ủy khuất như vậy!”
“Anh Hùng, anh phải làm chủ cho tôi”
Anh Hùng nói: “Cậu chủ yên tâm, cơn giận này đừng nói đến cậu, ngay cả tôi cũng nuốt không trôi”
“Cậu chủ, cậu định xử lý tên nhóc này như thế nào?”
Công tử bột: “Trước tiên phải phế bỏ hai tay hai chân của anh ta, để lại cho anh ta một cái mạng”
“Tôi muốn giày vò anh ta từng chút một”
Không vấn đề gì.
Ánh mắt anh Hùng lúc này mới nhìn đến Diệp Huyền Tân.
Anh ta cầm đao trong tay ném cho Diệp Huyền Tân: “Tên nhóc, cho cậu hai lựa chọn”
“Tự mình chặt đứt tứ chỉ của mình hoặc tôi chặt giúp anh!”
Diệp Huyền Tân quét mắt nhìn đám người, nói: “Các anh đây là muốn cậy lớn bắt nạt bé?”
Anh Hùng nói: “Ÿ lớn ăn hiếp bé cũng không phải là tính cách của tôi”
“Một mình tôi, đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089626/chuong-1827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.