Diệp Huyền Tân đã từng qua lại với ông ta, cũng xem như người quen.
Diệp Huyền Tân không hề khách khí nói: “Con lừa ngốc, ông có biết tội không!”
Đám nhà sư trẻ tuổi không khỏi co giật khóe miệng.
Ông sư này là tín ngưỡng của các vị sư trẻ tuổi này đấy.
Ông ta ở trên cao, địa vị có thể so với thần tiên, dưới tay ông ta có hơn hàng chục triệu tín ngưỡng.
Nhưng hôm nay thần soái lại trực tiếp gọi ông ta là “con lừa ngốc”.
Quan trọng hơn là Thích Nhiên đại sư còn không dám phản kháng hay bất mãn…
Trong lòng bọn họ bỗng có những cảm xúc lẫn lộn.
Thích Nhiên đại sư cười khổ: “A di đà phật, thần soái nói sai rồi”
“Lão tăng luôn giữ khuôn phép, tuân thủ luật lệ thì có tội gì?”
Diệp Huyền Tân ném ông hòa thượng và Lý Tư ở trong tay xuống dưới chân Thích Nhiên đại sư.
“Ông với hai người này là một phe đúng không”
“Nghiệp chướng của hai người này nặng nề, tội đáng muôn chết. Ông với bọn chúng là đồng bọn, cũng khó thoát khỏi tội chết”
“Bây giờ còn dẫn người bao vây thần soái, thay hai người họ báo thù, tội càng thêm tội!”
A di đà phật.
Thích Nhiên đại sư hơi khom người: “Thân soái, cậu hiểu nhầm tôi rồi”
“Thật ra không phải tôi thay hai người họ báo thù mà tôi đến để bắt bọn họ”
“Thật không dám giấu giếm, hai người này là phản đồ Phật giáo của tôi. Phật giáo của tôi đã truy nã hai người họ mấy chục năm nay”
“Nhưng hai người này biến hóa tài tình, tung tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089619/chuong-1820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.