Ầm!
Lại là một tiếng nổ rung chuyển trời đất, hào quang bản xa tứ phía.
Lại mở mắt ra lần nữa, Lão hòa thượng ngã ngồi trên mặt đất.
Phật quang phật tượng kia không chỉ yếu đi.
Mà cánh tay của nó thậm chí còn bị đứt mất, dần đàn biến mất.
“Không thể nào, không thể như thế được!”
Lão hòa thượng sao có thể chấp nhận được chuyện này chứ: “Đây chính là tín ngưỡng của hơn chục nghìn tăng nhân..”
“Tín ngưỡng của hàng chục nghìn tăng nhân mạnh như vậy sao?” Thanh âm của Diệp.
Huyền Tân vang lên.
Thì ra Diệp Huyền Tân đã thức tỉnh.
Lão hòa thượng khẽ nuốt nước miếng: “Rốt cuộc thần long này là thứ gì vậy, sao lại mạnh như thế!”
Diệp Huyền Tân: “Đây chính là Long Thần ‘Vận Quốc, chính là tín ngưỡng của hơn mười triệu con dân của Đại Hạ biến thành.”
“Tín ngưỡng của hơn chục nghìn tăng nhân của ông làm sao mà so được với tín ngưỡng của hơn mười triệu con dân Đại Hạ của tôi được chứ!”
“Long Thần Vận Quốc, Long Thần Vận Quốc..” Lão hòa thượng lẩm bẩm: “Đây là thật Sao!”
“Cậu không phải là người được trời chọn, vậy mà lại thu được Long Thần Vận Quốc, đúng là khiến cho tôi phải mặc cảm đấy!”
Diệp Huyền Tân: “Hiện tại tôi cho ông một cơ hội, mau nói cho tôi biết, các ông cần bóng của tôi để làm gì, rốt cuộc sư phụ của tôi đến Côn Luân để làm gì, vì sao lại nguy hiểm đến tính mạng!”
Lão hòa thượng cười thê thảm: “Cho dù cậu có Long Thần Vận Quốc thì sao chứ!”
“Chờ đến khi người của Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089618/chuong-1819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.