Được rồi.
‘Từ Lam Khiết không dám trì hoãn chính sự của Diệp Huyền Tân, gật đầu đồng ý.
Cô bế Diệp Niệm Quân lên giường, nhỏ giọng nói thầm: “Thật sự là kỳ quái, từ trước cho đến giờ Tiểu Quân Quân chưa từng gặp ác mộng.”
Cả đời này của cô chỉ sợ sẽ không biết giấc mộng đó, cũng không phải chỉ là một giấc mộng, mà là thiếu chút nữa giấc mộng đã giết chết Diệp Huyền Tần!
Cô càng không thể ngờ đến, thời khắc mấu chốt, lại là Diệp Niệm Quân cứu Diệp.
Huyền Tân một mạng.
Diệp Huyền Tân ra khỏi phòng, trời vừa mới tờ mờ sáng.
Đám người Độc Lang, chiến thần Côn Luân mai phục ở chỗ tối chung quanh, toàn bộ tinh thần đề phòng.
Sau khi Diệp Huyền Tần đi tới, đám người Độc Lang, chiến thần Côn Luân cũng vội vàng vây đến.
“Anh, tối hôm qua không phát hiện gì khác thường”
“Người đeo mặt nạ bằng đồng xanh vẫn chưa xuất hiện”
Diệp Huyền Tân gật đầu: ‘Ừ, có lẽ bọn họ đã đến rồi, hơn nữa đã ra tay với tôi rồi “
Diệp Huyền Tần hoài nghỉ, cơn ác mộng tối hôm qua, đó là tác phẩm của người đeo mặt nạ bằng đồng xanh.
Lão hòa thượng đó, tám chín phần mười là người đeo mặt nạ đồng xanh mời đến giúp đỡ, đến để cướp đoạt xá lợi.
Đám người Độc Lang liền tức giận: “Mẹ nó, đám người đó đã ra tay với anh, sao chúng ta một chút cũng không phát hiện?”
“Em làm việc tắc trách, không thể bảo vệ tốt Long Soái, xin Long Soái trách phạt”
Diệp Huyền Tân xua tay: “Không trách các người”
“Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089611/chuong-1812.html