Hiện tại cô ta đối với Từ Lam Khiết không chỉ đơn giản là hận.
Trong phòng tổng thống của Diệp Huyền Tần, bầu trời vừa hửng sáng, Từ Lam Khiết liền rời giường, chuẩn bị bữa sáng cho Diệp Huyền Tần và Diệp Niệm Quân.
Trong phòng tổng thống có một phòng bếp chuyên dụng, bên trong có đầy đủ nguyên liệu nấu nướng.
Kết quả vừa dậy, cô liền nhìn thấy Diệp Niệm Quân từ trên giường bò dậy, cả người mơ màng chạy tới ban công ngắm cảnh.
Động tác Diệp Niệm Quân uể oải, hai mắt nhắm chặt, chân vẫn bước đi.
Thắng bé có bị mộng du không vậy? Từ Lam Khiết vội vàng đi tới ngăn Diệp Niệm Quân lại: “Tiểu Quân Quân, mau tỉnh lại đi.” Bên này xảy ra động tĩnh cũng đánh thức Diệp Huyền Tần dậy.Diệp Huyền Tần vội vàng đi lên, hỏi: “Lam Khiết, xảy ra chuyện gì vậy?”
Từ Lam Khiết nói: “Tiểu Quân vừa rồi mộng du, hai mắt nhắm chặt hướng ban công đi tới.”
“May là em nhìn thấy kịp, bằng không có khả năng thằng bé sẽ Mộng du?
Chỉ đơn giản là mộng du thôi sao?
Diệp Huyền Tần nhíu chặt mày lại. Anh giương mắt nhìn về phía ban công, bên ngoài ban công chính là hồ Long Vương.
Mặc dù Diệp Huyền Tần không dễ nhận ra, nhưng cũng có thể cảm giác được, hồ Long Vương kia mang đậm hơi thở Vận Quốc.
Xem ra, đạo thứ hai của Vận Quốc đã tương đối rõ ràng.
Diệp Huyền Tần vội vàng giải thích với Từ Lam Khiết: “Tiểu Quân chắc không phải là bị mộng du đầu, mà là cảm nhận được hơi thở mãnh liệt của Vận Quốc “Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089577/chuong-1778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.