Thế mà tên này lại muốn đuổi người ta đi…
Có trò hay để xem rồi.
Đầu vuốt keo vốn đang xem tài liệu, lúc đầu không hề để ý đến Diệp Huyền Tần, đến khi đối phương muốn anh ta rời đi thì tầm mắt anh ta mới rời khỏi đống tài liệu.
Anh ta có vẻ rất tức giận: “Con mẹ nó, anh là ai mà dám đuổi tôi.”
Chờ đến khi ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Huyền Tần cả người anh ta chợt co rúm lại, lời nói đến miệng lại bị nuốt xuống.
Lúc này anh ta bắt đầu tự hoài nghi cuộc sống. Là mình hoa mắt nhìn lầm rồi, hay là do ảo giác . Thân soái!
Giờ phút này người đứng trước mặt mình thực sự là Thần soái Diệp Huyền Tần sao?
Thần soái, vị chỉ huy truyền kỳ đó, đức tin của mọi người, làm sao có thể đột nhiên đứng ở trước mặt mình!
Hay là do mình nhận làm người?Không thể nào là nhận làm được, trên đời này cũng chỉ có Thần soái mới dám nói thẳng muốn anh rời khỏi chỗ ngồi như vậy.
Sửng sốt mất tầm một giây đầu vuốt keo vội vàng đứng lên định quỳ trước mặt Diệp Huyền Tần.
Nhưng Diệp Huyền Tần lại lập tức thi triển một đạo khí kình, nâng cái chân đang quỳ xuống của đầu vuốt keo lên.
Thân phận của anh tuyệt đối không được để lộ ra ngoài, nếu làm kinh động đến người của Âm Ti khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch ngày mai.
Cùng lúc đó anh liền nháy mắt với anh chàng đầu vuốt keo.
Trong nháy mắt đầu vuốt keo đã hiểu được ý tử của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089568/chuong-1769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.