Từ Lam Khiết nói: “Gặp một người quen cũ nên đi qua trò chuyện mấy câu thôi.”
“Huyền Tần, không có chuyện gì chứ.”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Không có gì đâu.
Cô nàng gợi cảm nói chuyện với Từ Lam Khiết dò hỏi: “Lam Khiết, vị này là ai vậy, cô không định giới thiệu một chút sao?”
Từ Lam Khiết vội nói: “Vân Huyên, anh ấy là ông xã của tôi, Diệp Huyền Tần. “Huyền Tần đây là hàng xóm lúc em còn ở tỉnh Hà Sơn, Ninh Vân Huyền.”
“Có điều hai năm trước cô ấy đã lấy chồng ở Đông Sa, đã mấy năm rồi chúng em không gặp nhau.
Theo lễ phép, Diệp Huyền Tần vươn tay ra: “Chào cô.”
Thế nhưng Ninh Vân Huyền lại làm như không thấy Diệp Huyền Tần, chỉ nhìn anh mấy lần từ trên xuống dưới, vẻ mặt vô cùng ghét bỏ.
Diệp Huyền Tần có chút lúng túng.Ninh Vân Huyền nói: “Lam Khiết, chồng cô đang làm ăn buôn bán gì vậy? Có tài sản gì không?”
Diệp Huyền Tần chủ động trả lời: “Tôi không làm ăn buôn bán, cũng không có tài sản gì.”
Bây giờ anh chỉ muốn mau chóng thoát khỏi người phụ nữ này nên bèn thuận miệng nói qua loa. Dưới danh nghĩa của Diệp Huyền Tần quả thực không có tài sản gì.
Có điều tài sản của học trò và môn sinh của anh lại trải rộng ở các nơi trong Đại Hạ, chiếm khoảng 10% GDP của Đại Hạ.
Ninh Vân Huyền càng khinh bỉ: “Hóa ra là làm thuê à.”
“Tôi nói này Lam Khiết, ánh mắt của cô càng ngày càng kém rồi. Dù gì năm đó cô cũng là hoa khôi của khu dân cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089564/chuong-1765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.