Tứ Gia lạnh lùng nói: “Là do cậu ra tay à?”
Diệp Huyền Tần nhìn liếc về phía Tứ Gia với vẻ miệt thự: “Ông là người chống lưng cho Chó Đen à?” “Ông ra lệnh cho họ làm tổn thương vợ và con gái tôi à?”
Tứ Gia cũng không hiểu là chuyện gì đang xảy ra, ông ta chỉ biết rằng Từ Lam Khiết là vợ của Thần Soái Diệp Huyền Tần.
Nhưng ông ta lại không nghĩ rằng người trước mặt mình lại chính là Thần Soái vang danh khắp Đại Ha..
Ông ta ngang ngược gật đầu: "Đúng đấy. “Sao nào, cậu có ý kiến gì à?”
Diệp Huyền Tân nói: “Ông cũng dựa lưng vào ai khác nữa nhỉ. Làm phiền ông gọi hết những người ông dựa lưng ra đây đi, tôi muốn giải quyết sạch sẽ mọi chuyện hết một lượt. Miến việc sau này lại hết người này đến người khác kéo đến.”
Ngang ngược!
Tứ Gia giận tím mặt: “Thằng nhóc ngu dốt, ăn nóingang ngược!” “Đừng nói đến việc hôm nay tôi đã dẫn đến đây hơn hai trăm vị võ sĩ chính thống, chỉ cần mình tôi thôi là cũng đủ giải quyết cậu rồi. “Chắc cậu vẫn chưa rõ đâu nhỉ, ông đây là cường giả cấp Chiến Thần đấy.” “Ở nước Đại Hạ này, số người có thể đánh lại tôi chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi, huống chi cậu cũng chỉ là một tên vô danh tiểu tốt mà thôi.”
Hay!
Diệp Huyền Tần thở dài một hơi, cảm thấy rất thất vọng.
Anh đánh giá cao lão Tứ Gia này rồi. Ông ta cũng chỉ là một tên ngu mà thôi.
Tự mình ra tay chẳng khác nào tự hạ thấp giá trị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089441/chuong-1642.html