**********
Diệp Huyền Tần chợt hiểu ra. Dù có vào thời kỳ hoàng kim của mình, mình không nghĩ có thể cáng đáng nổi từ “Thần” này. Trong thiên hạ, có lẽ chỉ có sư phụ Ông Tư Bạch có thể được xưng tụng là “Thần” thôi.
Diệp Huyền Tần mang máng có thể nghe được đằng trước có tiếng quát và tiếng bước chân trầm đục vang vọng. Âm thanh vang như chuông, nên bước nặng nề và chững chạc.
Diệp Huyền Tần không khỏi tăng nhanh bước chân. Sau khi ra khỏi thôn, trước mắt anh là một võ trường hùng vĩ. Trên võ trường có hơn sáu trăm người đàn ông cường tráng đang cởi trần tập quyền. Dưới ánh mặt trời, cơ bắp màu đồng của họ được chiếu sáng lấp lánh và rực rỡ ẩn chứa sức mạnh vô cùng. Quyền nào của họ cũng đầy uy lực, nắm tay rung động đủ thấy sức mạnh không tầm thường. Cách xa vậy nhưng Diệp Huyền Tần cũng bị uy thế của họ làm chấn động! Diệp Huyền Tần hỏi dò: “Lão trưởng thôn, đây là
Lão trưởng thôn cười: “Đây là một món quà chủtử đã chuẩn bị cho thiếu chủ. Thiếu chủ, mời đi theo tôi.” “Ừm.” Diệp Huyền Tần theo lão trưởng thôn lên đài thi đấu.
Lão trưởng thôn hô to: “Quân đoàn Thanh Long, tập họp!”
Sáu trăm người đàn ông cường tráng lập tức dừng đánh quyền, tự động dàn thành một trận hình vuông, được huấn luyện nghiêm chỉnh và nhịp nhàng!
Lão trưởng thôn nói: “Cuối cùng, thiếu chủ đã đến rồi. Thời khắc các cậu giúp sức cho thiếu chủ đã tới.”
Bất chợt ánh mắt của sáu trăm người đàn ông trở nên nóng rực, cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089425/chuong-1626.html