“Mẹ kiếp, lão già kia, ông còn sống à! Ông dám diệt phân đàn Âm Ti của ta thì hôm nay ta phải chém ông! Buông ta ra, ta phải đánh với ông ta một trận!”
Lão quái đã trở thành kẻ tàn phế thì sao có thể tránh thoát khỏi tay Diệp Huyền Tần chứ. Ông ta quơ quào muốn tóm lấy lão trưởng thôn.
Lão trưởng thôn liếc nhìn lão quái, thở dài: “Lão quái, không ngờ ông bị giam lâu vậy nhưng vẫn không biết hối cải. Cũng được, hôm nay tôi sẽ dùng chính nghĩa để phán xét ông!"
Diệp Huyền Tần nghe vậy thì sửng sốt.
Không ngờ lão trưởng thôn và lão quái lại quen biết, hơn nữa lão trưởng thôn biết được lão quái bị nhốt dưới sông ngầm trong lòng đất. Nghe lão quái nói, không lẽ phân đàn Âm Ti bị trưởng thôn diệt trừ sao? Phân đàn Âm Ti không phải bị sư phụ Ông Tư Bạch dẫn Bất Chí đi diệt trừ sao? Chẳng lẽ... Trưởng thôn này cũng là cấp dưới của sư phụ Ông Tư Bạch?
Lão quái giãy giụa dữ dội muốn lao vào trưởng thôn, Diệp Huyền Tần dứt khoát giơ tay đánh vào gáylão quái. Lão quái lại ngất xỉu
Diệp Huyền Tầm không kiềm được hội thăm lão trưởng thôn "ão trưởng thôn, ông là cấp dưới của sự phụ Ông Tư Bạch phải không?”
Lão trưởng thôn gật đầu: "Đúng vậy, Ông Tư Bạch chính là chủ của chúng tôi. Năm đó chúng tôi đi theo chủ của mình diệt phân đàn Âm Ti ở đây, cũng nhốt lão quái dưới sông ngầm trong lòng đất
Diệp Huyền Tầm mừng rỡ “Lão trường thôn màu nói cho ta biết sự phụ Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089424/chuong-1625.html