Chung Thiên Thanh nằm chặt nắm đấm và nói: “Ông già Bất Chí, đúng là một kế hay!”
Ba gia chủ còn lại đều thi nhau đưa mắt nhìn về phía Chung Thiên Thanh.
“Ông Chung sao lại nói như thế?”
“Con vẹt này có quan hệ gì với ông người làm già của nhà ông?”
Chung Thiên Thanh nói: “Con vẹt này là do ông già Bất Chí nhà tôi nuôi.”
“Ông ta đã phản bội nhà họ Chung của tôi, sang đầu quân cho Thần Soái!
“Nhất định là Bất Chí đã dùng con vẹt này để ăn cắp thông tin tình báo từ bốn môn phiệt lớn của chúng ta.”
Cái gì?
Sắc mặt của bốn môn chủ đều biến sắc.
Vô hình chung họ đã bị ông người làm già của nhà họ Chung gài mưu.
Vô sỉ, vô sỉ một cách trắng trợn.
Chung Thiên Thanh nói: “Nhất định con vẹt này sẽ tiết lộ vị trí của núi thần cho Bất Chí, mà Bất Chí thì nhất định sẽ báo lại với Diệp Huyền Tần.”
“Nếu để Diệp Huyền Tần biết được vị trí của núi thần thì không xong mất.”
“Ba vị, chuyện không thể chậm trễ, tối nay chúng ta sẽ hành động.”
“Được.”
Bốn môn chủ chia nhau ra, ai về gia tộc của người nấy, chuẩn bị cho việc “thu lưới”.
Cấm địa Lương Yên.
“Nhóc con, nghỉ ngơi một lúc đi.”
Ông già Bất Chí đau lòng nói với Diệp Niệm Quân.
Diệp Niệm Quân đang đứng tấn.
Cô bé mệt đến đỏ mặt, mồ hôi nhễ nhại và thở hồng hộc nhưng tư thế đứng tấn của cô bé vẫn rất chuẩn xác.
Diệp Niệm Quân lắc đầu và nói: “Không được.
“Sư phụ, thầy đã từng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089395/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.