Kinh Vương nói một cách ngập ngừng: “Ừ, tôi biết rồi.”
“Cúp máy đi.”
Ở đầu dây bên kia, Kinh Vương đau khổ nhìn vào chiếc điện thoại rồi lại thở dài.
Ông ta trăm tính vạn tính nhưng vẫn không tính được là Thần Soái sẽ can thiệp vào kỳ thi võ thuật thống nhất năm nay.
Mặc dù nền móng của Thần Soái đã bị bãi miễn nhưng đội quân cảm tử Lang Vương dưới tay anh cũng không hề ngồi không. Nếu khai chiến với Thần Soái thì ông ta nắm chắc tám mươi phần trăm có thể áp đảo đối thủ.
Nhưng mấu chốt là chvì kỳ thi võ thuật thống nhất mà khai chiến thì ông ta đã làm sai quy tắc.
Nếu khai chiến sẽ khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn, vô cùng bất lợi cho bản thân ông ta.
Cho nên, kỳ thi võ thuật thống nhất năm nay hãy để Thần Soái xử lý là được rồi.
Hy sinh bốn môn phái lớn để bảo toàn bản thânông ta và những người khác ở sau lưng thì cũng đáng giả lắm.
Phía bên này, chưởng môn phái Thái Sơn nghe giọng điệu của Kinh Vương thì biết rằng ông ta sẽ không giúp được gì cho bản thân.
Kinh Vương đã từ bỏ bốn môn phái võ thuật cổ xưa.
Ông ta tuyệt vọng vô cùng. Trong đầu óc của ông ta lúc này hoàn toàn trống rỗng, chcó tiếng la hét của con trai.
Đột nhiên cậu chủ của môn phái Thái Sơn tức giận hét lên: “Thần Soái, xin hãy tha cho tôi.”
“Tôi nguyện lấy thuốc tinh chế của môn phái Thái Sơn để đánh đổi lấy tính mạng của mình”
Cái gì, thuốc tinh chế ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089385/chuong-1586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.