Chỉ trong một hiệp, Chung Thiên Ngạn đã bị đánh bay lên không trung.
Sau đó, Lê Nhất Sinh cưỡi lên Chung Thiên Ngạn và đấm thêm mấy đấm.
Chung Thiên Ngạn không có bất cứ một cơ hội nào để phản kháng lại. Vào lúc này, Lê Nhất Sinh đang ở chế độ thịnh nộ.
Cậu ta nghĩ đến bố mẹ của mình, cả hai người họ đều đã bị giết bởi người của phái Cổ Mộ.
Con đường thi võ công của chính cậu ta suýt chút nữa cũng bị người của phái Cổ Mộ chặt đứt. Cậu ta và phái Cổ Mộ có mối thù sâu như biển cả.
Lần này có thể là cơ hội trả thù duy nhất của cậu ta và cậu ta phải nắm lấy nó.
Chung Thiên Ngạn thật đáng thương, Cậu ta đang bị đánh đau đến mức gào khóc kêu la thảm thiết. Cậu ta muốn giãy giụa nhưng lại bị túm chặt đến nỗi không thể giãy giụa được.
Cậu ta đường đường là cậu ẩm trong một gia đình giàu có, chưa bao giờ cậu ta bị snhục như vậy.Trái tim của Chung Thiên Thanh cũng đau đớn như đang bị rmáu.
Con trai ông ta bị đánh mà ông ta đau đớn ở trong lòng.
Ông ta muốn lao về phía trước để giải vây cho Chung Thiên Ngạn nhưng thanh trường kiếm của Sát Lang lại chĩa vào ông ta: “Dám lộn xộn thì sẽ lấy mạng của ông.”
Chung Thiên Thanh thật sự sợ trường kiếm của Sát Lang, vì vậy ông ta chcó thể đứng tại chỗ mà trong lòng nóng như lửa đốt rồi tức giận hét lên: “Thiên Ngạn, mau chịu thua và giao ra tư cách khảo hạch thống nhất.”
Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089384/chuong-1585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.