Anh nói xong thì móc một tấm mặt nạ da người ra đeo lên mặt.
Tấm mặt nạ da người này được Diệp Huyền
Tần thuê người đặc biệt làm.
Mặc dù chưa đến mức vô cùng hoàn mỹ nhưng để lừa mấy chiến sĩ thông thường thì thế này là đủ rồi.
Độc Lang dẫn Diệp Huyền Tần vào trong lăng hoàng đế Lương Yên.
Tận sâu trong lăng hoàng đế Lương Yên chính là mỏ linh thạch, lăng hoàng đế chính là tuyến phòng thủ cuối cùng.
Vì vậy, cứ năm bước, lăng hoàng để lại được sắp xếp một tốp người canh gác ngoài sáng lẫn trong tối, đảm bảo một con ruồi cũng không thể bay vào được.
Rất nhanh sau đó, bọn họ đã đi tới nơi sâu nhất của lăng hoàng đế.
Đại đội trưởng đi tới, chào Độc Lang theo đúng tiêu chuẩn của quân đội: "Tướng quân! Độc Lang dò hỏi: “Gần đây có người nào khả
nghi tới không?”
Đại đội trưởng lắc đầu: “Không có.” Độc Lang gật đầu: “Được, làm tốt lắm.
“Giới thiệu với cậu một người, đây là chiến sĩ tôi mới chiêu mộ, các cậu gọi cậu ta Diệp Túc là được."
“Sau này, cậu tự mình hướng dẫn cậu ta đi.” Đại đội trưởng gật đầu ngay tức khắc: “Rõ!”
Độc Lang vỗ vai Diệp Huyền Tần: “Cậu nhóc,
làm cho tốt đó. “Làm tốt thì sau này sẽ được thăng chức, tăng
lương
Mặt Diệp Huyền Tần tối sầm lại.
Cậu nhóc?
Độc Lang, cậu bành trướng quá rồi đó.
Độc Lang thấy ánh mắt tràn ngập sát khí của Diệp Huyền Tần thì hoảng sợ, mỉm cười lúng túng, chạy trốn khỏi đó.
Độc Lang đi khỏi, Đại đội trưởng và mấy chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089302/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.