Nhưng trên thực tế, nội tâm hắn ta đã sớm rối thành một đống.
Có rất nhiều dấu hiệu cho thấy trình độ phức tạp của chuyện ngày hôm nay đã vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn ta.
Thủ lĩnh sát thủ lạnh lùng nói: “Nếu các anh đã nhận ra chúng tôi đến vậy thì rất tốt…”
“Tôi khuyên các anh ngoan ngoãn phối hợp với bọn họ bằng không nhất định sẽ chết.”
Đại Ngưu cùng bốn người đồng bọn trố mắt nhìn nhau không biết làm sao.
Thủ lĩnh sát thủ tiếp tục từng bước một dẫn dắt: “Các anh có biết, bọn tôi chỉ là phụng mệnh vị kia đến giết đám người các anh.”
“Vào thời khắc mấu chốt bọn họ đã xuất thủ ngăn cản chúng tôi. Bằng không hiện tại các anh đã thật sự đi gặp diêm vương rồi.”
“Nếu đã bị vị kia để mắt đến thì các anh chỉ còn một con đường để đi, chính là nhờ hai vị kia cứu các anh một mạng.”
Thủ lĩnh sát thủ vì được sống mà không thể không lấy công chuộc tội, liều mạng lấy lòng Diệp Huyền Tần.
Đại Ngưu cùng bốn người đồng bọn nhỏ giọng thảo luận trong chốc lát, cuối cùng trầm giọng nói: “Tại sao vị kia lại muốn giết chúng tôi?”
Thủ lĩnh sát thủ nói: “Bởi vì các người đã biết quá nhiều chuyện.”
Đại Ngưu nghiến chặt hàm răng: ” Được, chúng tôi có thể nói thật mọi chuyện.”
“Có điều anh phải đảm bảo tính mạng của chúng tôi được an toàn.” Diệp Huyền Tần: “Không thành vấn đề”
“Nhắc đến chuyện năm đó.”
Đại Ngưu nói: “Bốn năm trước. đám người bọn tôi cũng chỉ là bốn vị thầy giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089136/chuong-1337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.