Diệp Huyền Tấn cười lạnh: "Tự ý tiến vào ranh giới Đại Hạ, trộm linh thạch, tôi đáng chết" "Kẻ phải chết hôm nay sẽ là mày!"
Ha ha!
Sát Thần Bạch Khởi cười lớn. "Bây giờ tao có thực lực đỉnh cấp Chiến thần Thiên Giai, dù mày ở thời kỳ đỉnh cao cũng không phải đối thủ của tạo " "Hơn nữa, bây giờ thực lực của mày đã giảm xuống Chiến thần Huyền Giai thì có gì mà đấu với tao!"
Diệp Huyền Tần nâng kiểm Long Vương: "Dù là Chiến thần Huyền Giai cũng có thể chém ông!"
Ngông cuồng!
Sát Thần Bạch Khởi giận tím mặt: "Thằng khốn, chịu chết đi
Hai chân ông ta đạp mạnh về phía sau, rõ ràng để lại một hố to trên nền đá
Nhờ có phản lực này, Sát Thần Bạch Khởi giống như một mũi tên lửa xông về phía Diệp Huyền Tần.
Tốc độ của ông ta quá nhanh, thậm chí làm xác động không khí,
Diệp Huyền Tần nhíu mắt.
Tốc độ quá nhanh.
Sát Thần Bạch Khởi bây giờ quả thật không kém thời kỳ đỉnh cao của mình. Diệp Huyền Tần chợt có chút không chắc chắn trong lòng: Mình có thể xử lý ông ta không?
Sát Thần Bạch Khởi di chuyển đến trong nháy mắt, liên tiếp đánh vào phần bụng Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần khó mà tránh được, bị đánh bay ra ngoài, ngã lên một vách đá.
Vách đã bị đụng chia năm xẻ bảy rơi xuống. Diệp Huyền Tần cảm thấy tức ngực, nhổ ra một ngụm máu đen. "Ha ha, lại lần nữa!" Sát Thần Bạch Khởi vô cùng hưng phấn, lại đánh mạnh về phía Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần giống như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089058/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.