Chiến thần Côn Luân đứng bên cạnh an ủi Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, con yên tâm đi. Có bố ở đây không có chuyện gì đâu!”
Vậy thì tốt.
Từ Lam Khiết theo bản năng ôm chặt bụng mình.
Chiến thần Côn Luân cố gắng dùng sức khiến những sợi thừng trên người ông ta nhanh chóng trở nên đứt đoạn.
Ông ta nhanh chóng đi tới trước của tù, dùng sức kéo thật mạnh một cái.
Chỗ ổ khóa nhanh chóng vỡ tan.Chiến thần Còn Luân nhanh chóng nói: “Lam khiết, con cứ ở đây nghỉ ngơi một chút đi.”
Sau đó, bổ sẽ nhanh chóng đưa con về nhà.
Được Chiến thần Côn Luân nhanh chóng rời khỏi đó.
Từ Lam Khiết nhìn bóng lưng mạnh mẽ của chiến thần Côn Luân, ánh mắt có chút mê man.
Cô lờ mờ có thể cảm nhận được hơi thở của biển trên người của chiến thần Côn Luân.
Đây là… Hơi thử của bố.
Tại phòng khách của chiếc tàu lặn.
Những thành viên của điện Huyết Vương vẫn đang chè chén say sưa.Mùi rượu nồng nặng bay khắp phòng.
Chiến thần Côn Luân đến gần họ, thế nhưng vẫn không có người nào nhận ta.
Chiến thần Côn Luân đưa tay vỗ mạnh bả vai của một thành viên ở điện Huyết Vương: “Người anh em, cho mượn cái hột quẹt với “
Đối phương cười ha ha lên tiếng: “Được, được rồi. Nếm thử đi đây là làn khói đắt tiền nhất ở Đại Hạ đấy…
Thế nhưng khi anh ta nói được một nửa thì hơi ngừng lại.
Anh ta đột nhiên cảm nhận được, người đàn ông mượn hột quẹt trước mặt này có chút xa lại nhưng cũng có chút quen mắt.
Xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088981/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.