Từ Lam Khiết đã ngất đi, không hề nhúc nhích.
Ánh mắt mấy người đang câu cá liếc nhìn Thiên Hành Kiện một cái, sau đó vẫn tỉnh bơ như không.
Thiên Hành Kiện tùy ý hỏi: “Đồng hương, các người có bán cá này không?”
Người thả câu lại nói: “Cá đạo ba trăm năm mươi ngàn một ký, cá biển thì bảy trăm nghìn một ký.”
Thiên Hành Kiện nói: “Thế cho tôi mười ký cá biển đi.”
Người câu cá nói: “Được thế thì một tay giao tiền một tay giao hàng.”
Đây chính là ám hiệu của Thiên Hành Kiện và người của điện Huyết Vương.
Sau khi trao đổi ám hiệu, người thả câu nhanh chóng bỏ lại cần câu, sau đó đứng dậy. “Cô ta sao thế?” Người câu cái chỉ chỉ vào Từ Lam Khiết.
Thiên Hành Kiện: “Chỉ tạm thời ngất đi mà thôi, không chết đâu. “Ừ, vậy thì tốt.” Từ Lam Khiết là vợ của thần đẹp trai vì thế nếu cô còn sống thì mới có nhiều lợi ích: “Mau lên thuyền đi.”
Thiên Hành Kiện nhanh chóng lên thuyền.
Người tài xế ôm Từ Lam Khiết chuẩn bị lên thuyền.
Thế nhưng người câu cá lại đưa tay cả tài xế: “Xin lỗi, không có sự đồng ý của Huyết Vương, anh không được phép lên thuyền.”
Thiên Hành Kiện cười lạnh lên tiếng: “Ôi, ôi, các người nên suy nghĩ cho thật kỹ.”
“Anh ta chính là một vệ sĩ luôn ở bên cạnh chiến thần Côn Luân, võ nghệ phải nói là vô cùng cao cường. Muốn bắt được anh ta thì người của Huyết Vương đã phải bỏ ra một năng lượng thật lớn đấy!”
“Nếu không cho anh ta lên thì chắc hẳn điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088980/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.