Diệp Huyền Tần mở hộp di vật ra.
Ngay lập tức một mùi máu tanh xộc thẳng vào mặt anh.
Diệp Huyền Tần lấy đầu của Bắc Chiến Vương ra, ném cho bà cụ Thượng Quan.
Bà cụ Thượng Quan không rõ nguyên nhân, theo bản năng duỗi tay ra nhận lấy.
Khi thấy rõ đó là đầu của Bắc Chiến Vương, toàn bộ người nhà Thượng Quan đều choáng váng đầu óc.
Ôi trời ơi!
Không ngờ tên nhãi này lại lấy được đầu của Bắc Chiến Vương!
Anh... rốt cuộc sao anh lại làm được như vậy!
Cho dù anh thật sự thắng Bắc Chiến
Vương.
Nhưng sao có thể bình an vô sự thoát khỏi khu quân sự ba tỉnh miền Đông Bắc chứ?
Phải biết rằng, khu quân sự ba tỉnh miền Đông Bắc có trăm nghìn tướng sĩ, đều xem Bắc Chiến Vương như thần tượng.
Không lý nào thấy thần tượng bị giết mà họ lại có thể để Diệp Huyền Tần rời đi.
Lại nhớ tới người cung cấp thông tin muốn bọn họ “chạy trốn” vừa rồi.
Một ý tưởng to gan lớn mật đột nhiên dần dâng lên trong đầu họ.
Lẽ nào địa vị thân phận của Diệp Huyền Tần còn cao hơn cả Bắc Chiến Vương?
Giờ phút này, trong lòng mọi người đều tràn đầy nghi hoặc và khiếp sợ.
Mà sự chú ý của lão tổ lại khác với bọn họ.
Ông ta không thể tin nổi nhìn vào đôi tay của Diệp Huyền Tần: “Tay của cậu, vậy mà hồi phục rồi!” "Sao cậu có thể làm được như vậy? Sao cậu có thể làm được như vậy chứ.”
Diệp Huyền Tần dính phải cổ độc của ông ta mà vẫn có thể giữ được mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088890/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.