Thượng Quan Hành Ngữ la to: “Tha cho tôi, cầu xin anh tha cho tôi”
“Tôi cho anh tiền, bao nhiêu cũng được”
“Ba nghìn tỷ, ba triệu tỷ, 15 triệu tỷ…”
“Xin anh tha cho, tôi sẽ dùng tiền để chuộc lấy mạng sống của mìn| Diệp Huyền Tân nói: “Xin lỗi, tôi có hứng thú với lưỡi anh hơn là tiền”
“Đừng!” Thượng Quan Hành Ngữ gân cổ gào to lên: “Anh giết chết tôi đi, đừng cắt lưỡi tôi”
Tay chân anh ta đã tàn phế, chỉ khác con vật ở chỗ có thể nói chuyện mà thôi.
Nếu bây giờ ngay cả lưỡi cũng bị cắt đi thì có khác gì thú vật đâu!
Có điều, rõ ràng Diệp Huyền Tân sẽ không đồng ý với anh ta.
Anh ta mang đầy tội lỗi, vừa rồi còn nhục mạ Từ Lam Khiết.
Khiến anh ta chết một cách thoải mái là quá dễ dàng cho anh ta rồi.
Diệp Huyền Tân giơ tay chém xuống.
Đầu lưỡi của Thượng Quan Hành Ngữ lập tức bị cắt đứt Thượng Quan Hành Ngữ không ngừng kêu gào, nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh “Aaa..”
Diệp Huyền Tân cầm đầu lưỡi vừa bị cắt đứt của anh ta, nhét vào miệng anh ta, rồi nâng cảm anh ta lên Rầm một tiếng, Đầu lưỡi bị Thượng Quan Hành Ngữ nuốt vào.
Không quá nửa tiếng sau, đầu lưỡi sẽ bị tiêu hóa.
Cho dù muốn lấy ra cũng không được.
Diệp Huyền Tân lại giơ chân lên, đá văng Thượng Quan Hành Ngữ ra ngoài.
“Rác rưởi, không có tư cách ở lại nhà tôi.”
Xử lý xong xuôi, Diệp Huyền Tân mới quay đầu nhìn Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, em có hài lòng không?”
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088880/chuong-1081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.