Sắc mặt Diệp Huyền Tân lộ ra vẻ hung ác: “Làm nhục vợ tôi, các người muốn chết sao!”
“Tôi sẽ đích thân cắt lưỡi mấy người ném cho chó ăn!”
Thượng Quan Hành Ngữ cười lạnh: “Ha ha, một tên tàn phế như anh mà cũng dám mở mồm đòi cắt lưỡi tôi sao?”
“Được, nếu anh có thể ra tay, tôi lập tức để anh cắt đấy xem anh cắt thế nào? Ha ha”
Diệp Huyền Tân thâm sâu nói: “Ai nói với anh là tay chân tôi tàn phế?”
Hả?
Mọi người hoài nghỉ nhìn về phía Diệp Huyền Tân Anh có ý tứ gì, sao nghe lại kỳ lạ như vậy?
Hơn nữa, vừa rồi lúc bọn họ tiến vào.
cũng cảm thấy có chút gì đó không đúng.
Nhưng cụ thể chỗ nào không thích hợp thì lại không nghĩ ra.
Lúc này, có một người bỗng nhiên hô lên: “Đáng chết, vừa rồi anh ta còn ăn mỳ”
“Anh ta có thể cử động tay!”
Xôn xao!
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng Mọi người sôi nổi nhìn về phía Diệp Huyền Tần bằng vẻ mặt không thể tin nổi.
Không ngờ tay của Diệp Huyền Tân thật sự đã khôi phục.
©ó thể chịu được cổ độc của ông cụ, hơn nữa còn khôi phục, tên nhãi này đúng là không đơn giản.
Trong lòng Thượng Quan Hành Ngữ cũng đầy chấn động.
Có điều, anh ta vẫn cố gắng điều chỉnh cảm xúc thật nhanh, vẻ mặt đầy khinh thường.
“Cho dù anh có thể khôi phục thì sao chứ?”
“Chỉ dựa vào đôi tay này của anh mà có thể đánh lại mấy chục thuộc hạ tinh anh của tôi sao?”
Diệp Huyền Tân nói: “Nói không chừng đấy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088879/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.