Mục đích tôi đến đây là để lấy đầu ông
Diệp Huyền Tần: “Thôi dẹp đi, chán chẳng buồn nói với ông “Lần này tôi đến chỉ có một mục đích, đó là lấy đầu ông. “Tôi đã nói rằng có vấn đề gì hãy cứ nhằm vào tôi. Còn nếu ai dám làm hại người thân của tôi thì chém chứ không tha.
Diệp Huyền Tần đằng đằng sát khí bước về phía Trùng Gia.
Thấy Diệp Huyền Tần khăng khăng đòi giết, Trùng Gia tái mặt kinh hãi: “Tốt nhất là cậu hãy cân nhắc cho kỹ." “Giết tôi rồi, vợ cậu đừng hòng sống nổi. “Nên biết rằng chính tôi là người đã đưa cổ độc vào trong cơ thể cô ta, không một ai trên đời này có thể giải được.” “Nhưng nếu như tôi nghiên cứu tỉ mỉ thì biết đâu lại có thể nghiên cứu ra được thuốc giải.”
Diệp Huyền Tần gần như cạn lời.
Sao gã Trùng Gia này lại tự tin với cổ độc của mình đến thể không biết?
Đã nói nhiều lần rằng cơ thể của Lam Khiết tự động hóa giải cổ độc của ông ta rồi. Có chút ít tài mọn mà cứ nhai đi nhai lại là không thấy xấu hổ.
Thấy khí thế chết chóc của Diệp Huyền Tân không hề giảm sút, cuối cùng thì Trùng Gia cũng đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Ông ta vội vàng cầu cứu Lão Phật Gia: “Chủ nhân ơi, cứu tôi với!”
Lão Phật Gia nổi cơn giận: “Hừ, chẳng lẽ lại để cho anh giở thói ngang ngược ngay giữa Triệu phủ? “Còn đòi giết người ư? Nằm mơ đi! "Cao thủ đại nội đâu, ra đây, xử lí thắng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088814/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.