Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha
Diệp Huyền Tần: “Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha.” “Thân là bác sĩ cứu người, thế nhưng lại bịa chuyện nói dối, cố ý đe dọa bệnh nhân, đầu lưỡi này của ông, giữ lại cũng là một tai họa." “Cắt đi.”
Vâng!
Sau thêm một tiếng hét thảm thiết, đầu lưỡi của hai người đều bị Huyết Lang cắt xuống.
Diệp Huyền Tần: “Đi, theo tôi đến nhà họ Triệu, đòi người.
Trùng Gia, phải chết
Nếu không thì khó mà giải được mối hận trong lòng!
Thủ đô, nhà họ Triệu...
Lão Phật Gia thăm dò Trùng Gia nói: “Từ Lam Khiết bên đó sắp xếp thế nào rồi?"
Trùng Gia: “Mọi chuyện đều thuận lợi." “Từ Lam Khiết vì không muốn liên lụy đến Diệp Huyền Tần, đã bỏ đi đến một vùng thâm sơn cùng cốc, ngoan ngoãn đợi chết.”
Lão Phật Gia gật đầu: "Ừ, ông chắc chắn cổ độc đã hạ cho cô ta, có thể cướp đi tính mạng của cô ta chứ."
Trùng Gia cười nói: “Yên tâm, trong thiên hạ này, tuyệt đối không ai có thể giải được cổ độc của cô ta, bao gồm cả tôi.”
Lão Phật Gia vừa lòng gật đầu: “Ừ. Cho dù Diệp Huyền Tần có thể tìm thấy Từ Lam Khiết, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình yêu đợi chết.” "Hắn ta chắc chắn sẽ đau khổ đến chết đi sống lại. “Dám đánh tôi, tôi nhất định sẽ cho cậu phải trả giá!"
Chính vào lúc này, ngoài cửa bỗng truyền đến một thanh âm ồn ào.
Ngay sau đó, hai người bảo vệ ở ngoài cửa bị đá bay vào trong, đập trên bàn gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088813/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.