Cậu chủ này cái gì cũng tốt, chỉ có điều là quá tự cao tự đại.
Hoàng thất không thể so với loại nhà giàu như nhà họ Diệp và nhà họ Liễu được.
Cậu ấy có thể tiêu diệt nhà họ Diệp và nhà họ Liễu nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của hoàng thất.
Quản gia Diệp nói: "Gia tộc Thượng Quan là hoàng thất ẩn thế, tôi không có tư cách liên lạc với gia tộc Thượng Quan."
"E rằng cả cái thủ đô này ngoại trừ bố mẹ cậu thì không ai có tư cách liên lạc với gia tộc Thượng Quan."
Diệp Huyền Tần mỉm cười: "Cái đó thì không chắc."
"Theo cháu được biết, thì có một nhà."
"Lão Phật gia nhà họ Triệu cũng am hiểu thuật Vu Cổ như thế này. Có lẽ ông ấy và gia tộc Thượng Quan ít nhiều cũng có chút quan hệ."
Quản gia Diệp như có điều suy nghĩ nói: "Vâng, tôi đã nghe qua một tin tức nhỏ nhắc đến, Lão Phật gia nhà họ Triệu là người đại diện của gia tộc Thượng Quan ở thủ đô."
Diệp Huyền Tần nói: "Ồ, xem ra gia tộc Thượng Quan này, quả thực không hề tầm thường."
"Một Lão Phật gia của thủ đô, cũng chỉ là người đại diện cho nhà của ông ta."
"Thế thì tốt, cháu sẽ diệt trừ Lão Phật gia trước, rồi sẽ đánh đến cửa của gia tộc Thượng Quan."
Quản gia Diệp lại dở khóc dở cười một lần nữa. Sợ rằng cậu chủ đến bây giờ vẫn chưa thật sự hiểu rõ về sự tồn tại của Lão Phật gia và hoàng thất là thế nào.
Quản gia Diệp nói: "Chuyện của gia tộc Thượng Quan tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088794/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.