*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyền Tần bật cười khanh khách: "Người nhà họ Diệp suy nghĩ thật chu đáo, đến bia mộ của cháu cũng chuẩn bị xong rồi."
Nói xong, Diệp Huyền Tần chuẩn bị đập nát bia mộ kia.
"Đợi một chút." Quản gia Diệp vội vàng cản Diệp Huyền Tần lại: "Không thể phá hủy bia mộ."
"Phá bia mộ này, cậu chủ sẽ chết. Có lẽ lập bia mộ ở đây, cậu mới có thể sống được."
Hử?
Diệp Huyền Tần cảm thấy rất kinh ngạc: "Lời này là sao?"
Tâm trạng của quản gia Diệp, bỗng nhiên trở nên đau buồn: "Cậu chủ, lẽ nào cậu không tò mò. Tại sao từ khi cậu đến thủ đô, cậu chưa từng gặp bố mẹ cậu sao?"
Diệp Huyền Tần gật đầu: "Cháu cũng đang muốn hỏi bác đây."
"Từ lúc cháu tới thủ đô, tại sao bố mẹ chưa từng gặp cháu?"
"Thậm chí trong hôn lễ của Diệp Huyền Tề lần trước, người làm bố mẹ như họ cũng không tới tham dự.
"Thấy hổ thẹn với cháu, nên không có mặt mũi nào đối mặt với cháu sao?"
Quản gia Diệp lắc đầu: "Sai rồi."
"Nói thật với cậu vậy. Bia mộ này, là do bố mẹ cậu vì muốn bảo vệ tính mạng của cậu nên đã tự tay lập nó."
Diệp Huyền Tần khó hiểu: "Lập bia mộ cho cháu có liên quan gì đến bảo vệ tính mạng của cháu? Cháu nghe không hiểu, vẫn mong bác Phong có thể giải thích."
Quản gia Diệp nói: "Chuyện này, nói ra thì dài lắm."
"Mẹ của cậu xuất thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088793/chuong-994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.