Liễu Thành Gia kết thành thông gia với nhà họ Diệp vốn dĩ là muốn nuốt chửng nhà bọn họ. Làm sao có thể dễ dàng để lỡ mối nhân duyên này?
Bà cụ Diệp vui mừng khôn xiết: “Được, có câu này của ông Gia là tôi đã yên tâm rồi”
“Tôi tuyên bố, hôn lễ tiếp tục”
Liễu Thành Gia: “Hai con tiếp tục thành hôn đi.”
“Tôi sẽ tìm cách cứu Yên Thành ra ngoài.”
Rời khỏi nơi tổ chức hôn lễ, Liễu Thành Gia gấp gáp gọi một cuộc điện thoại: “Lão.
Phật gia, cứu tôi.”
Không sai, người mà ông ta cầu cứu chính là chủ nhân của Triệu phủ, cũng chính là “chủ nhân” của Trùng Gia.
Nhà họ Triệu là hoảng thất, so với nhà quyền thế hàng đầu như nhà họ Liễu còn cao hơn một bậc.
Sau khi nghe Liễu Thành Gia kể rõ đầu đuôi xong, Lão Phật gia lãnh đạm nói: “Chỉ là một cái tội bao che nhỏ mà thôi, không thành vấn đề.”
Nỗi lòng của Liễu Thành Gia cuối cùng cũng buông xuống: “Cảm tạ ngài đã giúp đỡ.”
Đột nhiên Lão Phật gia chuyển lời: “Nhưng mà, ông cần giúp tôi một chuyện.”
Liễu Thành Gia vội nói: “Mời ngài cứ nói.”
Lão Phật gia: “Giết chết Diệp Huyền Tân!”
“Hả?”
Liễu Thành Gia kinh ngạc: “Ngài cũng biết Diệp Huyền Tần sao?”
“Vả lại, còn kết thù với nó?”
Ông ta lạnh lùng nói: “Chuyện gì không nên biết thì đừng có hỏi”
“Hiểu rồi ạ, hiểu rồi ạ u Thành Gia liên tục đáp lời nghe theo: “Đúng rồi, tôi có thể nhờ ngài giúp đỡ thêm một việc này không?”
“Ngài có thể để công ty dược Nhân Hoà đến thủ đô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088728/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.