Sao có thể, chuyện này sao có thể?
Anh ta cùng lắm chỉ là một đứa con rơi của nhà họ Diệp, không có sự nâng đỡ của nhà họ Diệp, anh ta sao có thể trở thành người có địa vị cao ngất ngưởng vậy chứ?
Trong đám đông, bỗng nhiên có một vị khách đập bàn đứng lên.
“Tôi biết rồi, tôi biết ai là chỉ huy rồi!”
Ánh mắt của mọi người lại đổ dồn về phía anh ta.
Người khách đó nói: “Khi nấy ngồi bên cạnh tôi có một vị khách rất lập dị, trên người khoác một chiếc áo lông to, che nửa mặt, khí chất rất cao quý và bí ẩn.”
“Tôi còn lờ mờ nhìn thấy được, trên vai anh ta hình như có mấy ngôi sao.”
“Nhưng, vừa nãy lúc Diệp Huyền Tân làm ầm ĩ trong hôn lễ, vị khách đó đã bỏ đi rồi”
“Nếu tôi đoán không lầm, vị khách ban nãy, chính là chỉ huy danh tiếng lẫy lừng”
“Trời ơi, không ngờ tôi lại được ngồi cùng với chỉ huy, thật đúng là tổ tiên phù hộ mà”
AI Đám đông như vỡ òa ra!
Vừa rồi, chỉ huy đã ở cùng phòng với bọn họ, nhưng bọn họ lại chẳng mảy may nhận ra, không nhìn anh ấy được một chút nữa.
Cảm giác như mình bỏ lỡ cả mấy trăm rồi Mọi người đánh vào ngực, dậm dậm chân, hối tiếc khôn nguôi.
Liễu Thành Gia sắp nghiến gãy răng rồi, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tân mắng: “Diệp Huyền Tần, tên khốn kiếp!”
“Chính cậu đã khiến chỉ huy bực mình bỏ đi. Tôi … Tôi thề, tôi nhất định sẽ dùng hết sức lực của nhà họ Liễu, giết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088727/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.