*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mộc Thượng Chung Thanh kinh hãi.
Thời đại nào rồi, vậy mà nhà họ Mộ lại còn dùng người sống để chôn theo người chết, Đúng là lòng dạ đàn bà là độc ác nhất.
Bên này, ba người Diệp Huyền Tân được đưa đến núi Mộc Thượng.
Để tránh bọn họ chạy trốn, hai tay của ba người bị cột chặt vào phía sau.
Ba người không chút sợ hãi, ngược lại còn vô cùng bình tĩnh, lướt nhìn bọn sơn phỉ đang bao vây họ.
Ánh mắt đó giống như đang nhìn một đám người chết.
Đại đương gia còn chưa đến, Vương Năm và Mã Sáu đang được đám sơn phỉ nịnh bợ.
Ha ha ha! Bọn sơn phỉ nói cười không ngừng, hoàn toàn không chú ý tới nguy hiểm đang đến gần.
Rất nhanh, đại đương gia đến Người đàn ông vạm vỡ, trên người đãng đẳng sát khí khiến cho kẻ khác không rét mà run, bọn sơn phỉ lập tức yên lặng.
Bọn chúng hay nói đùa với Vương Năm và Mã Sáu, nhưng cũng không dám lỗ mãng trước mặt đại đương gia.
Đại đương gia ngồi trên chiếc ghế đầu lâu mạ vàng bằng đồng thau, vẻ mặt tức giận nhìn lướt qua Diệp Huyền Tân.
“Mày chính là Diệp Huyền Tân?”
Diệp Huyền Tân lắc đầu: “Không phải.”
Đại đương gia cười lạnh: “Hừ, đừng hòng che giấu thân phận ở đây. Mày nghĩ rằng tao sẽ không điều tra trước thông tin của mày, không xem ảnh của mày sao?”
Diệp Huyền Tân: “Nếu biết rõ rồi còn hỏi cái gì”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088666/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.