Nguyễn Lan làm sao dám nói dối nữa.
Thật sự cô ta biết rất nhiều nhân vật lớn nhưng người trước mặt cô ta cũng là một người rất quyền lực.
Những nhân vật lớn mà cô ta biết sẽ không vì một người con gái như cô ta mà đắc tội với người khác.
Cô ta nói thật: “Không… Thật ra, tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy Ngô Nhất Trí”
“Là Chung Thanh yêu cầu tôi làm vậy để cô ta khôi phục danh tiếng của mình. Cô ta còn trả tôi ba nghìn năm trăm tỷ tiền công, nhưng mà đến bây giờ tôi vẫn chưa nhận được số tiền đó.”
Trời!
Mọi người không biết vì thấy bất công cho Ngô Nhất Trí, hay là vì lấy lòng Diệp.
Huyền Tân mà bắt đầu thảo luận chửi bới Nguyễn Lan “Người xưa nói, người chết là lớn nhất, vậy mà các người có thể lấy tên tuổi họ để làm tăng danh tiếng của mình, phục vụ mục đích cho bản thân.”
“Người như vậy, nên ném vào biển cho cá mập ăn.”
“Ha ha, tôi đã sớm nghe nói năm đó Ngô Nhất Trí là một cậu chủ tốt, hiền lành lịch sự, tại sao lại thích một người đàn bà dơ bẩn như này chứ?”
“Chúng ta đều bị cô ta lừa.”
Diệp Huyền Tân nói: “Tôi muốn cô công khai xin lỗi trong sáu ngày. Sau sáu ngày, cô đến quỳ lạy nhận lỗi trong nghi thức dời mộ của người anh em tôi.”
Nguyễn Lan rất vui mừng, cuối cùng cô ta cũng giữ được tính mạng rồi.
Cô ta vội vã dập đầu: “Chắc chắn, chắc chăn tôi sẽ làm.”
Diệp Huyền Tân nhìn về phía Thi Tô Mạnh nói: “Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088662/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.