Hít hà!
Mọi người càng nghĩ càng thấy sợ hãi.
Phó tướng đưa cho Tham Lang một cái quân hàm, Tham Lang cẩn thận nhận lấy, đi vào nhà thờ tổ tiên nhà họ Ngô.
“Sát Lang, nghe lệnh!” Tham Lang hô to.
Sát Lang?
Ai là Sát Lang?
Diệp Huyền Tân nhìn Ngô Ngọc Tâm cười cười: “Ngọc Tâm, còn không mau tới ôm bài vị của anh em?”
“Anh em là Sát Lang!” Ngô Ngọc Tâm vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, vội vàng bưng bài vị của Sát Lang từ chỗ người hầu lên Giọng Tham Lang vang vọng mạnh mẽ, nói năng có khí phách: “Sát Lang anh dũng hăng hái chiến đấu, có công bảo vê đất nước, vậy nên Chỉ huy Diệp đã quyết định phong cho Sát Lang quân hàm Tướng quân!”
“Đồng chí Sát Lang, mời nhận quân hàm”
Tham Lang thật cẩn thận đem quân hàm, treo ở trên bài vị của Sát Lang.
Ở trên quân hàm, có ba ngôi sao rực rỡ lấp lánh, chói cả con mắt!
Ngoài cửa, hơn một nghìn tướng sĩ cùng đồng thanh hô to: “Chúc mừng Đại Hạ, chúc mừng Tướng quân Sát Lang!”
Âm thanh vang vọng trong không trung, rung động đất trời.
Và càng làm lòng người nhà họ Ngô rung động.
Lần lượt từng tia sấm sét không ngừng nổ vang trong đầu bọn họ!
Tướng quân.
Tên đào binh kia hiện tại lại thành Tướng quân. Tướng quân ba sao!
Tướng quân, đem so sánh với danh hiệu “Liệt sĩ” thì cao hơn vô số cấp bậc, là vàng thật mười phần Tướng quân, là tôn nghiêm của đất nước, là vị thân không thể làm nhục!
Nhưng vừa mới rồi, bọn họ lại muốn đem bài vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088627/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.