Diệp Huyền Tân suy nghĩ thêm một chút, liếc nhìn Dương Mai một cái, nói: “Cô bây giờ như thế này, dọc đường chắc chắn sẽ bị đám lưu manh trêu ghẹo.”
“Đi thôi, tôi đưa cô về.”
Dương Mai nhìn xuống, mặt đỏ bừng Cô vốn chỉ mặc một bộ quần áo mỏng manh, nhưng hiện tại quần áo đã thấm nước, dính chặt vào người, đường nét lộ rõ, vô cùng quyến rũ… Cô đi trên đường trong bộ dạng thế này chắc chắn không an toàn.
Cô gật đầu đồng ý. . ngôn tình tổng tài
Quả nhiên, trên đường bọn họ gặp phải mấy tên lưu manh tóc xanh tóc đỏ.
Mấy tên côn đồ huýt sáo với Dương Mai, bọn chúng định động tay động chân với cô: “Mỹ nhân, chơi với mấy anh đây một lát, các anh dậy em bơi.”
Dương Mai chợt trở nên căng thẳng.
Đám lưu manh ở tỉnh Đông Tam đều là thuộc hạ của Kiều Gia, nếu bị bọn chúng nhận ra, cô sẽ gặp phiền phức lớn Đang lúc thất thần, một tiếng quát lớn vang lên: “Tránh ra!”
Diệp Huyền Tân đang giận dữ quát lớn.
Mẹ kiếp!
Mấy tên lưu manh nổi giận đùng đùng: “Mẹ kiếp mày là ai, dám mảng ông đây!”
“Nhanh cút đi, nếu không ông đây cho mày bò về nhà.”
Diệp Huyền Tân thờ ơ: “Vẫn câu nói đấy, tao không muốn nói lại lần thứ hai!”
Mẹ kiếp, mấy tên côn đồ lao đến chỗ Diệp Huyền Tân ngay lập tức.
Dương Mai vô cùng ngạc nhiên.
Diệp Huyền Tân gầy như vậy, cùng lắm có thể đối đầu với một tên lưu manh, nhưng đối đầu với năm tên bọn chúng chẳng khác nào tự tìm đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088510/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.