Diệp Huyền Tân bắt lấy cái tay đang muốn đánh Từ Nam Huyên của Từ Hiên Thắng, đồng thời nhẹ nhàng đấy, Từ Hiên Thắng lảo đảo một cái, ngã xuống đất.
Cũng may người nhà họ Từ đã kịp thời đỡ lấy ông ta.
Từ Hiện Thắng nổi giận: “Từ Nam Huyên, cháu cũng nhìn thấy rồi đấy, cậu ta dám ra tay với ông nội cháu!”
“Cậu ta là kẻ thù của nhà họ Từ chúng ta!”
“Nếu như cháu còn kiên quyết đứng chung một chỗ với kẻ thù, vậy cháu chính là kẻ thù của nhà họ Từ chúng ta, lẽ trời không tha.”
Từ Nam Huyên bỗng nhiên bật cười.
Cô cười thế thảm, lạnh lùng.
Không gì lớn bằng chết tâm, cô đã chết tâm đối với nhà họ
Từ rồi!
Từ nhỏ đến lớn, ông nội đều thiên vị Từ Đức Lương, lạnh nhạt với cô, cô cũng chấp nhận hết.
Ai bảo mình là con gái chứ.
Thật sự không nghĩ đến, tư tưởng của ông nội lại lệch lạc đến mức độ này.
Rõ ràng là Từ Đức Lương muốn giết chết mình, nhưng ông nội không những không truy cứu trách nhiệm của Từ Đức
Lương. Thậm chí còn muốn trục xuất mình khỏi nhà họ Từ.
Đúng là khiến người và thần đều phẫn nộ!
Mọi sự nỗ lực vì nhà họ Từ của mình, thật sự là cho chó ăn! Vào lúc quan trọng, ngược lại chỉ có mỗi Diệp Huyền Tân luôn bị minh nhẩm vào là hướng về phía mình thôi!
Haiz, nhà họ Từ the này, không ở lại cũng được.
Cô thở dài, quay người rời đi: “Tôi mệt rồi, Diệp Huyền Tân, đừng để người nào tới quấy rầy tôi”
Từ Hiến Thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088463/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.