Diệp Huyền Tân quát lớn với Sở Trương: “Ai bảo mấy người tới đây!”
Sở Trương: “Anh Diệp, vừa rồi biết được anh gặp nguy hiểm.”
Diệp Huyền Tân: “Sao nào, ở trong lòng mấy người tôi lại vô dụng đến thế ư, chút việc nhỏ ấy cũng được coi là nguy hiểm đối với tôi sao?” Tuy anh nói rất ngông cuồng, nhưng mà Sở Trương biết, anh Diệp nói thật! lai!”
Diệp Huyền Tần: “Những người khác trở về đi, Sở Trương ở “Vâng!” Sở Trương lập tức giải tán đàn em, còn mình thì ở lại: “Anh Diệp, anh có gì muốn dặn dò?”
Diệp Huyền Tân liếc nhìn Cẩm Thiên Hành!
Cẩm Thiên Hành vừa nhân lúc Diệp Huyền Tân không chú ý, đã bảo một tên tay sai cõng anh ta rời khỏi đây rồi!
Diệp Huyền Tân: “Theo dõi tên kia, điều tra xem rốt cuộc anh ta có lai lịch như thế nào.”
“Tôi hiểu rồi!” Sở Trương lập tức lên xe, không nhanh không chậm đi theo Cẩm Thiên Hành!
Lúc này Từ Nam Huyên có rất nhiều cảm xúc đan xen, không ngừng rơi nước mắt: “Diệp Huyền Tân, tại sao phải lừa gạt tôi!”
“Anh vẫn luôn trêu đùa tôi đúng không!”
Diệp Huyền Tân: “Tôi giấu diếm cô cái gì? Lại trêu đùa cô lúc nào”
Từ Nam Huyên: “Anh chính là anh hùng cái thế, vì sao vẫn luôn không nói cho tôi.”
“Nhìn tôi mỗi ngày chịu đủ nỗi khổ tương tự, anh rất vui vẻ đúng không?”
Diệp Huyền Tân vội vàng giải thích: “Cơm có thể ăn bậy, nhưng không thể nói lung tung đầu”
“Sao cô cứ chắc chắn tôi chính là anh hùng cái thế của cô vậy”
Từ Nam Huyên: “Bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088462/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.