Đỗ Tuyết tức giận phổi muốn nổ tung.
Khốn khiếp, cho anh cây sào, anh liền muốn trèo cao.
Làm thư ký là đã cho anh mặt mũi, anh lại còn để cô ta đứng đó sai bảo …
Anh có tin không, cô ta có thể giết anh bằng một con dao dài ba mươi mét.
Từ Lam Khiết nhìn không chịu được, vội vàng nói: “Huyền Tần, bỏ đi, đây không phải ở công ty, hà tất gì phải nghiêm khắc như vậy.”
Diệp Huyền Tần nói: “Nếu không Tập đoàn Diệu Linh của chúng ta có thể phát triển như ngày nay, chính là dựa vào cấp bậc rõ ràng, mỗi người làm tốt nhiệm vụ của mình.”
“Làm sao có thể để cô ta làm rối loạn quy củ.”
Đỗ Tuyết lúc này đã hiểu ý anh.
Nếu cô ta ngồi, camera thu nhỏ căn bản không quay đến Trần Hạ Lan.
Nhưng nếu cô ta đứng góc tường, vừa vặn có thể đem mọi thứ trong phòng thu lại.
Nghĩ đến đây, cô ta ngoan ngoãn đứng lên: “Vâng thưa ông chủ, sẽ không có lần sau.”
“Có việc gì ngài cứ phân phó.”
Từ Lam Khiết bất lực thở dài: “Vất vả cho cô rồi, thư ký Tuyết.”
Lúc này Từ Lam Khiết cũng nhận ra rằng Diệp Huyền Tần muốn Đỗ Tuyết giả làm thư ký, thậm chí đứng để sai bảo là có sắp xếp.
Trần Hạ Lan đưa cho Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết mỗi người một ly rượu và nói: “Lam Khiết, cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội này. Tôi trước hết mời mọi người một ly.”
Từ Lam Khiết gật đầu, ba người ngẩng đầu uống một ngụm.
Từ Lam Khiết tửu lượng kém, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088275/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.