Trần Hạ Lan liếc nhìn Đỗ Tuyết, nhưng không đem cô ta để vào mắt.
Thêm một người, đối với kế hoạch của cô ta cũng không ảnh hưởng gì.
Từ Lam Khiết và Trần Hạ Lan lên chiếc Santana bị phá hỏng.
Diệp Huyền Tần lên xe của Đỗ Tuyết, anh tự mình lái nó.
Cô nam quả nữ ở chung một chỗ, nhất là trước đây Đỗ Tuyết còn giả mạo “vợ” của Diệp Huyền Tần, trong xe bầu không khí có chút mập mờ.
Đương nhiên, nhiều hơn hết chính là xấu hổ.
Đỗ Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, cánh tay của trắng noãn không biết tựa vào đâu, liền cứng nhắc đặt trên đầu gối trắng như tuyết.
Diệp Huyền Tần đột nhiên nói: “Camera của cô đã sạc đầy pin chưa”
Đỗ Tuyết bất an lo lắng hỏi: “Anh… anh nói gì, tôi nghe không hiểu.”
Diệp Huyền Tần: “Được rồi, đừng giả bộ, cúc áo trên ngực cô là camera thu nhỏ.”
Đỗ Tuyết theo bản năng che ngực mình.
Cái nút trên ngực cô ta thực sự là một camera thu nhỏ, ngầm sử dụng trong những trường hợp cần thiết.
Camera thu nhỏ này được giấu rất kỹ, nếu không quan sát tỉ mỉ thì không thể nhận ra.
Nhưng anh vẫn nhận ra… Chẳng lẽ vừa rồi anh chằm chằm vào ngực cô ta sao?
Đỗ Tuyết thoáng chốc mặt đỏ bừng.
Hôm nay cô ta mặc áo cổ chữ V, nhìn kỹ, có thể thấy rõ một mảnh trắng tuyết đồ sộ kia…
Bị nhìn thấy hết rồi!
Diệp Huyền Tần cũng nhận ra câu nói vừa rồi rất dễ gây hiểu lầm, liền nhanh chóng chuyển chủ đề: “Tôi hy vọng Trần Hạ Lan sẽ không rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088274/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.