Lưu Béo vội vàng nói: “Bác gái, cháu có nghe Hoàng Chính nhắc tới nguyên nhân.”
“Diệp Huyền Tần nói là khi còn đi học bác đối với anh ta quá hà khắc, không ít lần quở trách anh ta nên anh ta ôm mối hận trong lòng, cho nên phải hủy hoại cả đời của bác.”
“Đúng rồi, không chỉ có vậy, anh ta còn nói chờ anh ta theo đuổi được Hạ Mộng rồi, nếu anh ta chơi chán thì sẽ ném cho Hoàng Chính chơi, khi Hoàng Chính chơi chán thì anh ta sẽ ép Hạ Mộng đi làm nhân viên tiếp khách ở Karaoke.”
“Anh ta muốn hại gia đình bác cửa nát nhà tan!”
“Hoàng Chính, cậu ta nói như vậy thật sao? Nếu cậu có thể thú nhận toàn bộ sự thật thì tôi sẽ suy xét tha cho cậu.”
Hoàng Chính: “Tôi thừa nhận rằng những gì anh Hiển nói là đúng.”
“Anh Hiển, anh đại nhân đại lượng, xin anh hãy tha cho tôi một lần, tôi thật sự không thể ngồi tù…”
Cô hiệu trưởng chợt nhớ ra điều gì đó và chạy vội vào lớp.
Không lâu sau, cô ta lấy ra một bức tranh.
Hình vẽ rất vụng về, nhìn qua là biết chính là nét vẽ của trẻ con.
Trong tranh có hai người người đàn ông và một người phụ nữ đang nắm tay một bé gái đang cười.
Hiệu trưởng giải thích: “Tôi yêu cầu bọn trẻ vẽ gia đình của bản thân và con gái của anh ta là Uyển Nhi đã vẽ bức tranh này”.
“Con gái anh ta nói với tôi rằng con bé có hai bố và một mẹ.”
“Hừ, tôi nghĩ Diệp Huyền Tần rõ ràng đã chia sẻ người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088198/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.