Diệp Huyền Tần liếc nhìn Lưu Béo: “Miễn lễ.”
Phụt!
Haha!
Đám người không nhịn được cười.
“Anh dám…” Liễu mập mặt đen lại.
Miễn lễ? Mẹ nó, anh ta nghĩ ông đây đang hành lễ như thời xưa sao.
Hiệu trưởng tức giận nói: “Hừ, anh chỉ có giỏi võ miệng.”
“Nói cho anh biết, anh Hiển đã nhận thầu vô số nhà hàng cho các tập đoàn lớn và thậm chí cả các cơ quan chính phủ. Anh ấy có mạng lưới quan hệ rộng rãi và có nhiều thế lực trong thế giới ngầm.”
“Anh Hiển chỉ cần dùng một chút thế lực cũng có thể bóp chết anh.”
Lưu Béo nói: “Tại sao phải dùng thế lực để đối phó với loại hèn hạ này? Tôi có thể tự tay làm anh ta thịt nát xương tan.”
“Diệp Huyền Tần, anh đến đây đón con sao? Haha, tôi không nhìn ra anh thực sự đã cưới vợ sinh con.”
Hiệu trưởng vội vàng nói: “Đúng vậy, anh ta đến đây đón con.”
“Con bé đã nghèo hèn còn ngu xuẩn, tôi đã đuổi học con bé.”
Lưu Béo càng thêm tự đắc: “Anh nói xem, nếu để Hạ Mộng biết anh rõ ràng đã có gia đình mà vẫn theo đuổi cô ấy thì cô ấy có hận anh cả đời không?”
Diệp Huyền Tần giả bộ “chột dạ”: “Cút.”
“Nếu anh dám nói cho cô ấy biết thì tôi sẽ không để cho anh chết tử tế.”
Lưu Béo cười cười: “Vậy tôi rất muốn để anh xem tôi có dám không!”
“Hừm, tôi sẽ không chỉ nói với cô ấy rằng anh đã có gia đình, mà còn cho cô ấy biết rằng anh đã buộc tội mẹ cô ấy là Lý Hồng Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088196/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.