Trong phòng họp, ai nấy đều bị đám người này dọa sợ đến cả kinh, họ sợ bị liên lụy, vội vàng lấp sau Răng Hô.
Người đàn ông da đen to béo nâng Răng Hô lên.
Vẻ mặt Răng Hô vô cùng đắc chí, nghênh ngang nói: “Diệp Huyền Tần, có lời nào còn chưa kịp nói thì mau nói ra đi cho khỏi luyến tiếc.”
“Đúng rồi, cả năm người nữa.”
Nói rồi, Răng Hô giơ tay chỉ thẳng vào năm người không có ý định từ chức.
Trong lòng năm người sợ hãi, run rẩy nhìn về phía Diệp Huyền Tần, âm thầm tự nhủ: không biết ông chủ này có cứu được bọn họ không đây?
Diệp Huyền Tần khinh bỉ cười nói: “Gọi tới có một mống người như vậy à? Đúng là xem thường người khác.”
“Đám người này căn bản là không xứng để tôi ra tay.”
Người đàn ông da đen cơ bắp lấy lòng Răng Hô cười nói: “Chuẩn bị chết tới nơi mà vẫn còn cứng họng sao cái tên khốn kiếp này.”
“Anh Răng Hô, mau giết chết chúng đi, nhìn thấy đúng là ngứa mắt.”
Răng Hô cười lạnh: “Giết chết luôn thì chẳng có gì thú vị cả.”
“Tôi muốn để chúng sống không bằng chết, từ từ tra tấn chúng.”
Nói rồi, anh ta nhìn đám đàn em bên ngoài nói vọng ra: “Các anh em, nói cho anh biết bao lâu không được động tới phụ nữ rồi.”
Đám đàn em đột nhiên bị hỏi như vậy có chút bất ngờ, không hiểu ra làm sao.
Sao anh Răng Hô lại quan tâm tới vấn đề này chứ?
Có điều vẫn có người ồn ào thì nhau nói: “Đừng nói là phụ nữ, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088173/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.