Sở Trương bên này, đương nhiên cũng nhận được tin tức.
Băng nhóm hiện tại của anh ta cũng bấn loạn, thuộc hạ đàn em tâm tình lo lắng.
Lần này, Diệp Huyền Tần chết chắc không thể nghi ngờ gì nữa.
Lần trước, Diệp Huyền Tần cùng sự phối hợp của hơn 20 người, với sự trợ thủ đắc lực dũng mãnh của Sói Hoang, mới miễn cưỡng chống được với hơn 300 tên đàn em.
Lần này, một mình Diệp Huyền Tần, đối diện với hơn 500 người của đối phương, làm sao có thể thắng!
Anh chết đi, vậy quyền kiểm soát kia, khẳng định đổ nát tan hoang, bọn họ sẽ như thế nào?
Nội tâm Sở Trương vô cùng bất an lo lắng, nhưng bên ngoài vẫn kiên quyết giả vờ tỏ ra bình tĩnh.
Anh ta là linh hồn của thế lực ở đây, nếu như cũng một bộ dạng sụp đổ, vậy thì chưa đánh đã tự bại trận rồi.
Bạo Long tính tình bộc trực, tìm tới Sở Trương: “Sở Trương, mau xuất binh đi cứu anh Tần đi.”
“Bây giờ vẫn còn kịp.”
Sở Trương lắc đầu: “Không được đi”
“Anh Tần có lệnh, anh ấy không gọi điện thông báo, chúng ta không cho phép có người nào làm bậy.”. Đam Mỹ Hài
Bạo Long nói: “Làm bậy? Đây là làm bậy sao? Đây là cứu mạng đó.”
“Chờ đến lúc anh Tần gọi điện thoại, đã không còn kịp nữa rồi.”
“Hơn nữa, bây giờ anh Tần có cơ hội gọi điện thoại hay không còn chưa chắc.”
Sở Trương rơi vào thế khó xử.
Lúc này, một tên đàn em đi vào.
“Anh Bạo Long, Vương Minh phái người đưa thư tới kêu gọi.”
“Trong thư kêu gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088109/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.