Diệp Huyền Tần: “Ha ha, vậy mọi người chờ mà xem rốt cuộc tôi có dám làm hay không nhé.”
“Hôm nay, tôi không những không thanh toán tiền hàng cho mọi người, mà còn bắt mọi người phải bồi thường thêm một khoản tiền.”
Ha ha!
Cả đám người buồn cười: “Mẹ nó, rốt cuộc là ai cho cậu dũng khí để nói ra câu này vậy.”
Tên béo nói: “Nếu cậu lấy được thêm một đồng của tôi, tôi sẽ gọi cậu là ông nội ngay tại chỗ.”
Diệp Huyền Tần khẽ cười: “Được, tôi chờ ông gọi tôi là ông nội!”
Lúc này, Trình Hạ Vũ đến.
Cô ấy đặt một chồng tài liệu trước mặt Diệp Huyền Tần: “Anh rể, sổ sách của mấy người này, tất cả đều có vấn đề.”
Diệp Huyền Tần cầm lấy tờ giấy, đọc lên: “Chu Đại Phú, ông cung ứng hàng thường xuyên thiếu cân, ước tính tổn thất lên đến một trăm tỷ.”
“Lý Hồng Xuân, hàng của ông hay dùng hàng nhái, gây cản trở nghiêm trọng đến thời hạn thi công công trình, tổn thất ít nhất một trăm bảy mươi bảy tỷ.”
“Trương Quốc Hưng, ông tham ô tiền công để mua cổ phiếu, số tiền liên quan lên đến bảy mươi mốt tỷ…”
“…”
Sau khi đọc xong, Diệp Huyền Tần ném giấy tờ qua một bên, nổi giận nói: “Chỉ dựa vào những chứng cứ này, cũng đủ để tôi khiến mấy người ngồi tù đến mục xương rồi.”
Vẻ mặt các đối tác đều biến sắc.
Đáng chết, sổ sách của bọn họ làm đến không chê vào đâu được, sao lại bị tra được chứ?
Mà làm sao bọn họ biết được, Trình Hạ Vũ là tiến sĩ kinh tế đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088051/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.