Thương Lan Ngọc vội vã khom lưng cúi người, nghiêng mình, thái độ khiêm tốn tới cực điểm: “Anh Tần, hết sức xin lỗi, là chúng tôi tiếp đãi không chu toàn, ảnh hưởng tới trải nghiệm mua sắm của anh.”
“Anh cứ việc yên tâm, hôm nay tôi khẳng định giúp anh lấy lại công đạo!”
Diệp Huyền Tần: “Ít nói nhảm đi, trước tiên giúp tôi giám định xem Đế Vương Chi Tâm này rốt cuộc là thật hay giả.”
“Nếu Thẩm Ngọc Hàn đưa tôi đồ giả thì tôi không để yên cho cô ta đâu.”
Ầm!
Đầu óc của mọi người có mặt tại đây đều nổ tung tại chỗ.
Diệp Huyền Tần, vậy mà thật sự quen biết Thẩm Ngọc Hàn.
Hơn nữa từ thái độ của quản lý cửa hàng đối với anh mà nói thì Thẩm Ngọc Hàn và Diệp Huyền Tần có quan hệ rất tốt.
Nếu nói vậy thì Thẩm Ngọc Hàn tặng Diệp Huyền Tần “Đế Vương Chi Tâm“ này thì cũng hợp tình hợp lý.
“Đế Vương Chi Tâm” này có thể là đồ thật!
Hai mắt Trần Hạ Lan đỏ chót, gắt gao nhìn chằm chằm dây chuyền kim cương.
Thương Lan Ngọc quát lớn người giám định đang kinh ngạc đến ngây người người giám định: “Còn ngẩn người làm cái gì, mau mau giám định.”
“A? Được, được.” Người giám định lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng cầm lấy kính, đèn pin cầm tay, mấy cái công cụ giám định rồi cẩn thận giám định nó.
Thần kinh mọi người đều căng thẳng, không dám thở mạnh, chỉ lo ảnh hưởng đến người giám định.
Hiện trường im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Theo thời gian trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088039/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.