Bạch!
Trong nháy mắt mặt Từ Lam Khiết đỏ bừng lên.
Cô khẽ cắn môi đỏ, nhỏ giọng nói: “Em… em có thể thu hồi cá cược này hay không?”
Này nhưng điều này làm Diệp Huyền Tần gấp gáp, anh biện giải lên: “Làm người, đặc biệt là làm thương nhân, chữ tín là quan trọng nhất.”
“Một người không có chữ tín thì làm sao có thể làm việc lớn được…”
Phụt!
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần như con khỉ gấp gáp, Từ Lam Khiết không nhịn được bật cười.
Diệp Huyền Tần từ trước đến giờ thận trọng như núi không có chút rung động nào, đột nhiên bối rối, vậy mà còn rất đáng yêu.
Cô le lưỡi: “Yên tâm đi, chuyện em đã hứa với thì nhất định em sẽ không đổi ý.”
“Bất quá bây giờ thời gian còn sớm, đợi được buổi tối chúng ta hãy đi khách sạn.”
Diệp Huyền Tần lộ sự vui mừng ra ngoài mặt: “Được, một lời đã định.”
“Đi, vì thưởng cho em, anh quyết định cho em một ít châu báu, đồ trang sức.”
Từ Lam Khiết không chịu đi, hiện tại cô thật sự rất bận, một mặt phải chỉ huy dự án Tình Yêu Khuynh Thành, một mặt còn phải xây dựng lại tập đoàn Diệp Linh…
Có điều cuối cùng dưới sự kiên trì của Diệp Huyền Tần thì cô chỉ có thể gật đầu đáp ứng thôi.
Diệp Huyền Tần mang theo Từ Lam Khiết đi tới Châu Báu Hoàng Gia.
Nhìn bốn chữ “Châu Báu Hoàng Gia” cô lại muốn đánh trống lui quân: “Diệp Huyền Tần, hay là đổi một chỗ khác đi.”
“Nghe nói bên trong Châu Báu Hoàng Gia này bất luận một món đồ trang sức nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088036/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.