Phạm Vân Hà lườm Lưu Vạn Vạn: “Là chết hay là uống rượu là tùy cô lựa chọn.”
Lưu Vạn Vạn sợ hãi, vội vàng đồng ý: “Tôi uống rượu, tôi uống rượu.”
Nói xong, bản thân cô ta tự rót cho mình một chậu rượu.
Mỗi người có mặt tại đây đều trâu bò hơn Lưu Vạn Vạn nhiều lắm. Ngay cả bọn họ đều uống xong, Lưu Vạn Vạn tất nhiên cũng không dám làm ngoại lệ.
Cô ta đang muốn uống thì Diệp Huyền Tần bỗng nhiên mở miệng: “Làm như một con chó, nằm trên mặt đất uống!”
Lưu Vạn Vạn lập tức thay đổi sắc mặt nhưng cuối cùng vẫn cắn răng một cái, nằm trên mặt đất uống.
Vì bảo toàn mạng sống, chỉ có thể hi sinh tôn nghiêm!
Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Uống xong chén rượu này, ân oán trước đây coi như cũng đã thanh toán xong!”
“Sau này tôi và các người chỉ là người dưng, không còn bất kỳ liên quan nào.”
Trong lòng mọi người vừa hối hận vừa phẫn nộ.
Tức giận là vì đều do đồ chó Chu Lam đã khiến bọn họ lưu lạc tới kết cục như thế.
Hối hận chính là vì nếu như trước kia người bọn họ nịnh bợ chính là Diệp Huyền Tần, mà không phải Chu Lam, vậy bây giờ bọn họ có lẽ đã thăng quan tiến chức vùn vụt đi!
Thời cơ tốt đẹp như thế mà cứ như vậy bỏ lỡ, đáng tiếc, đáng tiếc!
Sắc mặt Vương Tiến Cường tái nhợt như tờ giấy.
Một mặt là mất máu quá nhiều, một mặt khác là bị dọa sợ.
Anh ta thật sự bị làm cho sợ hãi rồi.
Diệp Huyền Tần có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088002/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.