Thân thể của Lưu Vạn Vạn run rẩy kịch liệt.
Vậy mà cô ta lại trêu chọc ông chủ của ông chủ!
Lần này phiền phức lớn rồi.
Nhưng mà cô ta cũng không chịu uống rượu.
Giỡn à, uống xong một chậu rượu này cô ta chắc chắn sẽ chết đó.
Nếu làm quá lên thì cô ta không làm công việc này nữa.
Cô ta cắn răng: “Diệp Huyền Tần, anh đúng là có thể khiến tôi nhìn với cặp mắt khác xưa.”
“Có điều, nếu cứ bức ép tôi quá thì tôi sẽ nghỉ việc, tôi sẽ không uống chén rượu này!”
Diệp Huyền Tần nhún nhún vai: “Cô sẽ uống! Hơn nữa, tôi còn muốn cô quỳ giống con chó mà uống.”
“Cút!” Lưu Vạn Vạn mắng: “Anh mới giống chó!”
Trương Nhất Phong cũng lạnh lùng nói: “Diệp Huyền Tần, coi như mày nắm giữ ba phần mười cổ phần của khách sạn Thủy Cung thì làm sao chứ?”
“Ở trước mặt ông chủ của tao thì mày cũng giống như con giun con dế mà thôi, xách giày cho người ta cũng không xứng.”
Diệp Huyền Tần: “Thật sao? Vậy thì sau đó tôi ngược lại cũng muốn nhìn một cái, ông chủ của anh đến tột cùng là có bao nhiêu cốt khí.”
Không bao lâu sau, một chiếc xe sang bỗng nhiên đậu lại ở cửa quán bar.
Cửa xe mở ra, một người mặc tây trang mang giày da bước xuống.
Nhìn thấy người tới, nhất thời trong lòng Trương Nhất Phong có linh cảm không tốt lắm.
Người đến đúng là ông chủ của anh ta, chủ tịch của Tập đoàn Hải Long, Vương Hàn Long.
Người thứ hai trong bảng xếp hạng phú hào ở thành phố Tân Hải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088001/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.