Diệp Huyền Tần lập tức cảm thấy lo lắng: “Cá Nhỏ thế nào rồi?”
Diệp Huyền Tần rất thích cô em vợ lanh lợi đáng yêu như tinh linh này, đã coi cô ấy như người một nhà từ lâu rồi, cho nên anh mới thấy lo lắng.
Từ Lam Khiết đáp: “Em để Cá Nhỏ phụ trách công việc chuẩn bị trước khi phá dỡ hạng mục “Khuynh thành chi luyến”, con bé gặp phải sự phản đối của những người ở Thôn Chu Gia, cho nên hai bên đánh nhau.”
“Cá Nhỏ không thể gặp phải chuyện gì không may được.”
Diệp Huyền Tần vội vàng an ủi cô: “Em yên tâm, anh lập tức chạy tới đó xem thế nào.”
Cúp điện thoại xong, anh vội vàng chạy tới Thôn Chu Gia trước.
Vị trí địa lý của khu nhà vườn này khá vắng vẻ, vùng lân cận còn chưa được khai phá hết, điều kiện giao thông cũng khá là kém.
Lúc chỉ còn cách Thôn Chu Gia khoảng năm sáu cây số thì không còn đường bằng phẳng cho xe đi nữa, chỉ còn một con đường hẹp quanh co, xe hơi không thể nào đi vào được.
Diệp Huyền Tần không còn cách nào khác, chỉ có thể dừng xe lại đỗ ở đầu đường rồi đi bộ vào trong.
Bây giờ gió xuân ấm áp, vạn vật như được tiếp thêm sức sống, lúa mì lên xanh mơn mởn, phong cảnh cũng khá đẹp.
Chỉ có điều Diệp Huyền Tần đã chẳng còn thời gian để thưởng thức nữa, anh chỉ cắm đầu đi thẳng.
Nhưng vừa mới đi được mấy bước, ánh mắt anh bỗng nhiên bị một loài cây mọc bên cạnh bờ ruộng hấp dẫn.
Anh lập tức dừng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087937/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.