Trần Hạ Lan liên lạc với mẹ mình là Trần Uyên trước.
Báo tin tốt tìm được một vị thần y có thể cứu người bố thực vật của mình cho bà biết.
Trần Uyên mừng đến chảy nước mắt, căn dặn Trần Hạ Lan hết lần này đến lần khác, không tiếc bất kỳ giá nào, cũng phải tìm được cách liên lạc với vị thần y này, cầu hắn ra tay cứu bố cô.
Trần Hạ Uyên gập đầu đồng ý, sau đó cúp máy, đi vào công ty kiến trúc Phương Thị.
Phương Ngạn đã gọi điện cho cô trước, bảo nàng đến công ty một chuyến, giọng điệu rất khẩn trương.
Cô lo lắng không yên chạy ngay đến.
Bên trong công ty kiến trúc Phương Thị, Phương Ngạn đang tức điên lên.
Gã đường đường là đại thiếu gia nhà họ Phương, lại bị tên khốn nạn Sở Trường kia thọc cho một đao.
Ngay trước mặt nhà họ Từ đâm, đâm đến mất hết cả mặt mũi, ngay lập tức khiến gã tức điên lên.
Nhìn thầy Trần Hạ Lan tiến đến, gã đem tất cả sự tức giận của mình đổ lên người Trần Hạ Lan.
“Trần Hạ Lan tao đệch mẹ tám đời tổ tông nhà cô, xem cô đã làm ra chuyện tốt gì đi!”
Trần Hạ Lan sợ đến mức giật này mình: “Cậu Phương, anh đang làm sao thế?”
Phương Ngạn:” Nhờ phước của cô, cô xem cô gợi ý cho ông đây cái chủ ý gì rồi.”
“Tên khốn nạn Sở Trường kia phản bộ rồi, còn thọc ông mày một đao.”
” Ông mày đang rất nghi ngờ, nghi cô dám hợp tác với Sở Trường để đùa bỡn ông đây.”
Trần Hạ Lan trợn tròn mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087846/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.