Từ Huy Hoàng mừng rỡ như điên, vội vàng lưu lại tên và số điện thoại.
Hai bố con Nhậm Tiền, đích thân đưa người nhà họ Từ đến cửa chính.
Ông chủ Nhậm thở một hơi dài nhẹ nhõm:” Không ngờ thành phố Lâm Hải nhỏ như vậy, cũng có tàng long ngọa hổ ẩn dật.”
Nhậm Tiền cũng cảm khái vô hạn:”Đúng vậy, người này nếu không đưa nền đông y ra nước ngoài phát triển rực rỡ, thì quả thật vô cùng đáng tiếc.”
Ông chủ Nhậm nói: “Được rồi, trước tiên không nói chuyện nhà họ Từ nữa.”
“Ta bảo con để ý xem ông chủ của ông chủ của bố, ngài Diệp Huyền Tần, đã tới hay chưa?”
” Khoan đã!” Toàn thân Nhậm Tiền run lẩy bẩy, nói:” Bố, bố nói… Ông chủ của ông chủ ngày hôm nay đến đây… Tên là Diệp Huyền Tần?”
Ông chủ Nhậm không rõ vì sao: “Đúng vậy, sao thế?”
Nhậm Tiền: “Bố, người vừa nãy, là Diệp Huyền Tần.”
“Cái gì!” Ông chủ Nhậm há hốc mồm.
Ông phải một lúc lâu mới hồi phục tinh thần: “Ông chủ của ông chủ, không ngờ còn trẻ như vậy, hơn nữa y thuật còn rất tài giỏi vượt người thường…”
“Nhân tài kiệt xuất trong lớp thanh niên tuấn kiệt, đáng tiếc, đã kết hôn rồi, nếu không…”
Vừa nói, ông còn nhìn lén Nhậm Tiền một cái.
Nhậm Tiền sao lại không hiểu ý của bố mình, cô ngay lập tức xấu hỏ đỏ ửng cả mặt.
“Bố, bố nói bậy bạ cái gì đấy. Đời này trừ Diệp soái, con sẽ không gả cho ai hết.”
“Rồi rồi rồi.” Ông chủ Nhậm dở khóc dở cười.
Con gái nhà mình cái gì đều cũng tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087845/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.